Lưu Nhất Đao vỗ ngực bôm bốp.
Nhìn Lưu Nhất Đao hành động khoa trương, Trần Trường Sinh khẽ cười nói: “Mười vạn năm trôi qua, ngươi vẫn là bộ dạng năm xưa.”
“Ta còn tưởng ngươi sẽ trưởng thành hơn một chút chứ.”
Đối mặt với lời Trần Trường Sinh, Lưu Nhất Đao cười cười đáp: “Tiên sinh, thế gian này, thứ dễ thay đổi nhất là lòng người, thứ khó thay đổi nhất cũng là lòng người.”




